TÓM TẮT:

Bài viết đề cập về nội dung các yếu tố ảnh hưởng đến doanh nghiệp và và nhỏ vay vốn tại Ngân hàng Vietinbank Tây Tiền Giang. Doanh nghiệp vừa và nhỏ (DNVVN) là trụ cột của mọi nền kinh tế và là nguồn lực chính giúp tăng trưởng kinh tế. Sự đóng góp quan trọng của các doanh nghiệp vừa và nhỏ trong nền kinh tế là việc làm và công nghiệp hóa của tỉnh Tiền Giang đã được công nhận. Mặc dù vai trò của họ trong nền kinh tế là rất lớn, nhưng nhiều DNVVN đang gặp khó khăn trong việc tiếp cận tài chính, vốn con người, công nghệ và thị trường. Vấn đề về tài chính là một trong những lý do khiến các DNVVN không có khả năng duy trì hoạt động kinh doanh của họ. Một trong những lý do chính, khiến các tổ chức tài chính và ngân hàng ngần ngại giải ngân đối với các doanh nghiệp vừa và nhỏ là do không có tài sản thế chấp và thành tích tốt của công ty. Dữ liệu sơ cấp được lấy từ cuộc khảo sát 276 DNVVN tại tỉnh Tiền Giang từ tháng 5 đến tháng 10 năm 2020, nhưng sau khi làm sạch dữ liệu, chỉ còn 250 phiếu khảo sát được sử dụng để phân tích. Thống kê mô tả nguồn tài chính, mục đích tài chính được phân tích để xác định khả năng vay vốn của các DNVVN. 

Từ khóa: doanh nghiệp vừa và nhỏ, tài sản thế chấp, mối quan hệ với các tổ chức tài chính.

1. Giới thiệu

Các doanh nghiệp vừa và nhỏ đóng một vai trò quan trọng trong sự phát triển tăng trưởng kinh tế của chính phủ Việt Nam. Các doanh nghiệp vừa và nhỏ hỗ trợ phát triển khu vực và địa phương khi họ đẩy nhanh quá trình công nghiệp hóa ở các khu vực nông thôn bằng cách liên kết họ với khu vực đô thị có tổ chức hơn. Điều này giúp đạt được sự phân phối tài sản công bằng và bình đẳng bằng cách phân tán các hoạt động kinh tế theo khu vực. Ở Việt Nam, các doanh nghiệp vừa và nhỏ thường gặp khó khăn trong việc vay vốn do thiếu tài sản thế chấp và không đủ giấy tờ để hỗ trợ đăng ký vay. Việc thiếu hồ sơ theo dõi tài chính này là hạn chế chính mà các DNVVN Tiền Giang phải đối mặt trong việc tiếp cận nguồn tài chính (Beck và cộng sự, 2006). Các DNVVN có vai trò quan trọng đối với sự tăng trưởng và phát triển kinh tế ở cả các nước công nghiệp phát triển và đang phát triển vì họ đóng vai trò quan trọng trong việc tạo ra việc làm mới. Tài chính là cần thiết để giúp họ thiết lập và mở rộng hoạt động, phát triển sản phẩm mới và đầu tư vào đội ngũ nhân viên hoặc cơ sở sản xuất mới. Nhiều doanh nghiệp nhỏ bắt đầu như một ý tưởng từ một hoặc hai người, những người tự bỏ tiền đầu tư và có thể nhờ gia đình và bạn bè giúp đỡ về mặt tài chính để đổi lấy một phần trong doanh nghiệp.

Cuộc khủng hoảng tài chính toàn cầu đã khiến các tổ chức tài chính phải thận trọng hơn và việc xử lý tín dụng đã trở nên phức tạp hơn, khiến các doanh nghiệp vừa và nhỏ cảm thấy khó hiểu cả các thủ tục và quyết định để xử lý khoản vay. Tình trạng “khủng hoảng” tín dụng dường như thậm chí còn nghiêm trọng hơn giữa các nhà cung cấp dịch vụ. Nhiều doanh nghiệp vừa và nhỏ trong lĩnh vực dịch vụ không sở hữu đất đai và thiết bị, và do đó, rất khó để cung cấp bất kỳ hình thức an ninh nào hoặc thế chấp cho các tổ chức tài chính.

Khả năng vay vốn ngân hàng hay tổ chức tài chính là một yếu tố chính ảnh hưởng đến sự tăng trưởng và thành công của các DNVVN, do đó, tiếp cận đầy đủ tài chính là rất quan trọng để cho phép các DNVVN đóng góp vào sự phát triển kinh tế của quốc gia. Từ góc độ của ngân hàng, việc tài trợ cho các doanh nghiệp vừa và nhỏ thường được coi là có rủi ro cao hơn do sự không rõ ràng của các công ty này so với các công ty lớn hơn (Bosri, R (2016). Các nghiên cứu trước đây đã chỉ ra rằng mối quan hệ của ban quản lý và hồ sơ theo dõi thanh toán cho ngân hàng hoặc các tổ chức tài chính, sự hiện diện của tài sản thế chấp và khả năng hoàn trả khoản vay của các DNVVN là một số yếu tố được đánh giá bởi cán bộ tín dụng của ngân hàng hoặc tổ chức tài chính khi cho vay.

Vì vậy, mục tiêu của nghiên cứu này là xem xét liệu các yếu tố có ảnh hưởng đáng kể đến các khoản vay vốn của các DNVVN. Các phần tiếp theo sẽ thảo luận về tổng quan tài liệu, lý thuyết khung của nghiên cứu, thu thập dữ liệu, phát hiện và cuối cùng sẽ đi sâu vào các ý nghĩa của nghiên cứu.

2. Cơ sở lý thuyết

         Ở Việt Nam, tình trạng không có sẵn nguồn tài chính là vấn đề được nhắc đến nhiều nhất đối với các doanh nghiệp vừa và nhỏ, đây cũng là vấn đề quan trọng đối với nhiều doanh nghiệp trong số họ. Gan, C., Nartea (2007) lưu ý rằng, phần lớn các doanh nghiệp vừa và nhỏ cho biết không đủ vốn lưu động và thiếu khả năng tiếp cận các khoản vay thương mại là vấn đề lớn của họ.

 DNNVV là bộ phận quan trọng trong thành phần kinh tế tư nhân và chiếm tỷ lệ lớn trong cộng đồng doanh nghiệp (DN) Việt Nam. Hiện nay, cả nước có khoảng 541.753 DNNVV đang hoạt động trong nền kinh tế, với tổng số vốn đăng ký khoảng 130 tỷ USD, chiếm khoảng 1/3 tổng số vốn đăng ký của các DN (Nguyễn Quốc Nghi). Hàng năm, các DNNVV đóng góp khoảng 40% GDP, nộp ngân sách nhà nước 30%, đóng góp giá trị sản lượng công nghiệp 33%, giá trị hàng hóa xuất khẩu 30% và thu hút gần 60% lao động… Mặc dù số lượng DNNVV đông đảo, song quy mô DN nhỏ và siêu nhỏ chiếm tỷ lệ rất lớn, số DN quy mô vừa chỉ chiếm 1,6% tổng số DNNVV. Chính bởi quy mô nhỏ, nên hoạt động của khu vực DN này đang gặp khá nhiều khó khăn, như là khả năng tiếp cận các nguồn vốn để đầu tư vào máy móc, công nghệ hiện đại, phục vụ cho sản xuất, kinh doanh; thiếu kinh nghiệm quản trị điều hành DN; khả năng cạnh tranh, chiếm lĩnh thị trường ngay trên thị trường nội địa,... Trong thời gian tới, rất cần có những giải pháp hữu hiệu để khu vực DN này, tuy rất năng động, nhưng cũng dễ tổn thương có sự phát triển nhanh và bền vững trong bối cảnh mới.

          Sự bùng phát của dịch bệnh Covid-19 ngay từ đầu năm 2020 đã ảnh hưởng nặng nề đến mọi mặt của đời sống kinh tế - xã hội trong nước và quốc tế. Trong đó, DN là một trong những đối tượng chịu ảnh hưởng nặng nề nhất. Tuy nhiên, từ đầu tháng 5/2020, khi tình hình dịch bệnh Covid-19 được kiểm soát, hoạt động sản xuất - kinh doanh và giao thương bắt đầu quay trở lại, cả nước có 10.728 DN thành lập mới với số vốn đăng ký là 112,7 nghìn tỷ đồng và số lao động đăng ký là 91,5 nghìn lao động, tăng 36,1% về số DN, tăng 20,1% về vốn đăng ký và tăng 27% về số lao động so với tháng trước. Bên cạnh đó, cả nước còn có 5.056 DN quay trở lại hoạt động, tăng 32,7% so với tháng trước và tăng 105,4% so với cùng kỳ năm 2019.

Bảng 1. Tiêu chí xác định SMES ở Việt Nam

tieu_chi_xac_dinh_smes_o_viet_nam Nguồn: Nghị định số 39/2018/NĐ-CP

          Tổng điều tra kinh tế năm 2019, cho thấy hầu hết các doanh nghiệp vừa và nhỏ (55,9%) lấy nguồn tài chính từ các quỹ do nội bộ tạo ra hoặc từ các cổ đông để tài trợ cho hoạt động của họ trong Tổng điều tra năm 2019. Tuy nhiên, phần lớn các doanh nghiệp quy mô vừa (47,7%) có thể tìm nguồn vốn từ các tổ chức tài chính, bao gồm các ngân hàng thương mại, tổ chức tín dụng vi mô và các tổ chức tài chính phát triển. Trong trường hợp đối với các doanh nghiệp siêu nhỏ và các doanh nghiệp quy mô nhỏ, nguồn vốn chính của họ là từ các quỹ do chính họ tạo ra. Khoảng 3/4 (75,6%) nguồn tài chính cho các DNVVN là dành cho vốn lưu động. Nhu cầu tài chính là tương tự nhau ở tất cả các quy mô, cụ thể là doanh nghiệp siêu nhỏ (74,6%), doanh nghiệp quy mô nhỏ (77,8%) và doanh nghiệp quy mô vừa (74,2%). Các hoạt động chính khác cần tài chính (43,6%) là mua và thuê thiết bị, máy móc, phương tiện, phần cứng và phần mềm máy tính cũng như đất đai và tòa nhà.

          Lý thuyết cung cầu tín dụng: Hesser and Schuh (1962) cho rằng việc tiếp cận tín dụng được bắt đầu với lý thuyết cầu tín dụng của một cá nhân hoặc một hộ gia đình với mong muốn tối đa hữu dụng kỳ vọng của họ từ việc vay tiền từ các nhà cung cấp tín dụng. Quyết định cung vốn tín dụng phụ thuộc vào lãi suất. Lãi suất chính là chi phí cơ hội của khoản vay và được xác định dựa trên số tiền vay và chất lượng của người đi vay (Swain, 2002; Phan Đình Khôi, 2003).

          Lý thuyết thông tin bất cân xứng: Lý thuyết thông tin bất cân xứng ngụ ý rằng người cho vay không hiểu rõ mức độ rủi ro của người đi vay nên họ không thể phân biệt giữa người đi vay ít rủi ro và người đi vay nhiều rủi ro cũng như mức độ cố gắng hoàn trả nợ của người đi vay. Các tổ chức tín dụng quyết định cấp tín dụng và cấp bao nhiêu dựa trên tập hợp các thông tin mà họ nhận được từ người đi vay như đặc điểm của người đi vay, lịch sử khả năng trả nợ, tài sản thế chấp của người vay, mục đích sử dụng tiền và nợ vay  (Hoff  and Stiglitz, 1990). 

3. Dữ liệu, giả thuyết và phương pháp thống kê

          Dữ liệu cho nghiên cứu này được tạo ra bằng một cuộc khảo sát bảng câu hỏi có cấu trúc đối với các doanh nghiệp vừa và nhỏ được thực hiện tại Tiền Giang trong sáu tháng cuối năm 2020. Tổng cộng có 250 lấy mẫu. Các bảng câu hỏi nhằm thu thập thông tin về đặc điểm, nguồn và cách sử dụng tài chính của DNVVN. Thông tin về các đặc điểm sau của DNVVN được thu thập: quy mô, độ tuổi, loại hình sở hữu, chi phí và cơ cấu đầu vào, hiệu quả hoạt động, nguồn về tài chính và sử dụng, khả năng đổi mới.

          Quy mô doanh nghiệp được xác định dựa trên việc làm và mẫu chỉ bao gồm các doanh nghiệp có tối đa 200 nhân viên. Tổng số 250 công ty đã được khảo sát. Bảng 1 và Bảng 2 tóm tắt các đặc điểm chính của các DNVVN được khảo sát. Các doanh nghiệp vừa và nhỏ từ 6 đến 49 lao động chiếm 52% tổng số mẫu, tiếp theo là 24%, 13% và 11% cho các nhóm việc làm 1-5, 50-99 và 100-200, tương ứng. Phân bổ theo ngành, có 32% thuộc lĩnh vực may mặc, hơn 9% thuộc lĩnh vực phụ tùng, linh kiện và ô tô, 17% từ lĩnh vực điện, điện tử, phụ tùng và máy móc và 41% thuộc các lĩnh vực khác. Độ tuổi trung bình của các DNVVN là hơn 10 năm, và hầu hết là DN tư nhân.

3.1. Giả thuyết

          Từ tổng quan tài liệu trước đây, một số giả thuyết có thể kiểm tra được có thể được xác định. Những vấn đề chính trong bối cảnh của nghiên cứu này như sau:

          - Giả thuyết 1:

          Khả năng tiếp cận tài chính bên ngoài của DNVVN theo nguồn và loại hình có liên quan đến: (i) các thuộc tính của doanh nghiệp: quy mô, tuổi doanh nghiệp, lĩnh vực hoạt động, giai đoạn phát triển của quốc gia, vòng đời kinh doanh, loại hình sở hữu; (ii) thuộc tính của chủ sở hữu: kinh nghiệm quản lý, giá trị ròng, điều hành nhiều hơn một doanh nghiệp; và (iii) thành tích hoạt động trong quá khứ của công ty: lợi nhuận và tăng trưởng doanh số.

          - Giả thuyết 2:

          Các điều kiện của khoản vay - quy mô, thời hạn và lãi suất cho các DNVVN liên quan đến: (i) các thuộc tính của doanh nghiệp: quy mô, tuổi công ty, sự đổi mới của công ty, lĩnh vực hoạt động, giai đoạn phát triển của quốc gia, vòng đời kinh doanh, loại hình sở hữu; (ii) các thuộc tính của chủ sở hữu: kinh nghiệm quản lý, giá trị ròng, điều hành nhiều hơn một doanh nghiệp; (iii) thành tích hoạt động trong quá khứ của công ty: lợi nhuận, tăng trưởng bán hàng; và (iv) báo cáo cuộc họp, và dòng tiền.

          - Giả thuyết 3:

          Hiệu quả hoạt động của DNVVN, tức là khả năng đổi mới và xuất khẩu của DNVVN liên quan đến: (i) các thuộc tính của doanh nghiệp: quy mô, độ tuổi doanh nghiệp, lĩnh vực hoạt động, giai đoạn phát triển của đất nước; (ii) tiếp cận tài chính.

3.2. Các biến số tài chính

          Ba biến giả được tạo ra để đo lường nhu cầu tài chính bên ngoài của DNVVN. Đầu tiên, một biến giả được tạo và có giá trị thống nhất nếu một công ty đăng ký bất kỳ loại tài chính bên ngoài nào (vay ngân hàng, cho thuê, vốn chủ sở hữu, tài trợ hoặc tín dụng thương mại từ các nhà cung cấp) trong 12 tháng qua hoặc bằng 0. Biến giả thứ hai nhận giá trị thống nhất đối với một công ty truy cập vào hơn hai tổ chức tài chính trong 12 tháng qua, hoặc bằng 0. Biến giả thứ ba nhận một giá trị thống nhất cho một công ty tiếp cận ít nhất hai loại tài chính bên ngoài trong 12 tháng qua, hoặc 0.

3.3. Đặc điểm công ty

          Quy mô công ty được xác định bằng số lượng nhân viên. Các lựa chọn thay thế phổ biến khác, chẳng hạn như sản lượng, không được sử dụng vì chúng có xu hướng nhạy cảm hơn với những thay đổi trong chu kỳ kinh doanh hoặc các biến số kinh tế vĩ mô. Thước đo tổng số đầu người được chọn vì dữ liệu về số giờ làm việc, là thước đo việc làm lý tưởng, không có sẵn. Tuổi của công ty được tính bằng số năm nhà máy của nó đã đi vào sản xuất thương mại.

3.4. Biến hiệu suất công ty

          Để đánh giá mối quan hệ giữa khả năng tiếp cận tài chính của các DNVVN và hiệu quả hoạt động của họ, hai biến số hoạt động được xem xét so với các biến số tài chính, tức là quy mô khoản vay, thời hạn của khoản vay và lãi suất. Biến hiệu suất đầu tiên là khả năng đổi mới của các doanh nghiệp vừa và nhỏ và biến thứ hai là hoạt động xuất khẩu. Biến giả đầu tiên nhận giá trị thống nhất nếu một công ty báo cáo rằng họ đã tiến hành đổi mới quy trình và sản phẩm, hoặc bằng 0 nếu không. Biến giả thứ hai nhận giá trị của sự thống nhất nếu một công ty báo cáo có sản phẩm của mình được xuất khẩu ra thị trường nước ngoài, hoặc 0 nếu không.

3.5. Kết quả thực nghiệm và thảo luận

          Khả năng tiếp cận tài chính bên ngoài của DNVVN theo nguồn và loại trước khi phân tích giả thuyết 1 về nhu cầu của các DNVVN đối với nguồn tài chính bên ngoài, chúng tôi kiểm tra phản ứng của các DNVVN liên quan đến các nguồn vốn của họ để khởi nghiệp và hoạt động cũng như mục đích chính của nguồn tài chính được yêu cầu . Kết quả nêu trong các Bảng 1, 2, 3 xác nhận rằng các DNVVN sử dụng nguồn tài chính nội bộ trước tiên (các khoản vay từ bạn bè hoặc người thân và tiết kiệm cá nhân) làm nguồn tài chính chính để thành lập một công ty mới và hoạt động. Tuy nhiên, nguồn tài chính bên ngoài từ các tổ chức tài chính trở nên quan trọng hơn tài chính nội bộ (lợi nhuận giữ lại) cho hoạt động kinh doanh của họ. Các mục đích chính của nguồn tài chính bên ngoài được yêu cầu là dành cho vốn lưu động, mua máy móc, thiết bị và phát triển doanh nghiệp. Những kết quả này dường như để ủng hộ giả thuyết về trật tự mổ xẻ rằng các công ty thích các nguồn tài chính bên trong hơn các nguồn bên ngoài miễn là những nguồn này vẫn có sẵn và rẻ hơn. 

Bảng 2. Nguồn tài chính cho khởi nghiệp

nguon_tai_chinh_cho_khoi_nghiep

Bảng 3. Nguồn tài chính cho hoạt động kinh doanh

nguon_tai_chinh_cho_hoat_dong_kinh_doanh

Bảng 4. Mục đích của tài chính yêu cầu

muc_dich_cua_tai_chinh_yeu_cau

4. Kết luận

Nghiên cứu này về các doanh nghiệp vừa và nhỏ ở Tiền Giang xác nhận rằng một số lượng đáng kể phụ thuộc rất nhiều vào các nguồn tài trợ nội bộ cho cả quá trình khởi nghiệp và mở rộng kinh doanh. Tài chính bên ngoài, mặc dù có tiềm năng quan trọng, vẫn nằm ngoài tầm với của nhiều doanh nghiệp vừa và nhỏ thuộc sở hữu trong nước, quy mô nhỏ hơn, tạo ra lợi nhuận thấp hơn, có nguyện vọng mở rộng kinh doanh nhưng bị hạn chế về tài chính và hoạt động ở các nền kinh tế kém phát triển hơn. Hơn nữa, quy mô DNVVN và giai đoạn phát triển của đất nước, phản ánh điều kiện thị trường tài chính, ảnh hưởng đến sự lựa chọn các tổ chức tài chính và các sản phẩm tài chính mà một DNVVN có thể tiếp cận.

Phân tích của tác giả cho thấy tỷ lệ tín dụng tiềm ẩn hoặc phí bảo hiểm rủi ro do các tổ chức tài chính áp đặt đối với các DNVVN, đặc biệt trong trường hợp các DNVVN nhỏ hơn, được thành lập gần đây ở thị trường mới nổi và các nền kinh tế đang phát triển. Điều này phù hợp với tài liệu cho rằng sự thiếu minh bạch trong hoạt động của công ty và quản trị công ty kém góp phần dẫn đến thông tin không cân xứng và rủi ro cho vay lớn hơn theo nhận thức của các tổ chức tài chính. Chúng tôi cũng nhận thấy rằng: giá trị ròng, tài sản thế chấp, kế hoạch kinh doanh, báo cáo tài chính và dòng tiền của chủ sở hữu rất quan trọng trong xác định khả năng tiếp cận, các điều khoản và điều kiện của DNVVN đối với các khoản vay từ các tổ chức tài chính. Nói cách khác, các tổ chức tài chính đặt phí bảo hiểm rủi ro cao hơn và cung cấp các điều kiện tài chính kém thuận lợi hơn cho các DNVVN được coi là kém thành lập, kém minh bạch về tài chính và yếu kém về tài chính. Các điều kiện SME này có nhiều khả năng mang lại thu nhập thấp các nền kinh tế phát triển. Trong bối cảnh này, điều cần thiết là thực hiện các biện pháp chính sách nhằm cải thiện khuôn khổ pháp lý, thể chế và quy định. Khung pháp lý cần đảm bảo quyền tài sản và có các điều khoản bảo vệ người cho vay chống lại việc phá sản và các khoản cho vay quá hạn, do đó khuyến khích các tổ chức cho vay cho vay đối với các DNVVN. Ngoài ra, chúng cũng cần có các điều khoản đảm bảo tiếp cận đất đai và sử dụng đất quyền, đặc biệt quan trọng đối với các DNVVN như một nguồn tài sản thế chấp. Khuôn khổ thể chế và quy định phải khuyến khích việc đăng ký chính thức của các DNVVN và không chứa các quy trình quản lý và quan liêu làm cho chi phí của việc thực hiện chính thức hóa (chi phí tuân thủ) lớn hơn lợi ích thu được từ việc chính thức hóa. Các quy định phải minh bạch và đơn giản nhất có thể, nhằm mục đích cải thiện quản trị công ty và tính minh bạch phát sinh từ áp dụng các chuẩn mực kế toán và ghi sổ nghiêm ngặt.

Tiếp cận tài chính được cho là có tác động đáng kể đến khả năng đổi mới và tham gia thị trường xuất khẩu của các DNVVN. Nghiên cứu này cho thấy rằng các doanh nghiệp vừa và nhỏ lớn hơn, nhờ được tiếp cận với các khoản vay lớn hơn, thời hạn dài hơn và lãi suất thấp hơn, sẽ có lợi hơn khi được hưởng lợi từ khả năng đổi mới và hoạt động xuất khẩu được cải thiện. Việc có được nguồn tài chính từ bên ngoài với những điều kiện thuận lợi hơn đã cung cấp cho các DNVVN này nhiều thời gian và nguồn lực hơn để tham gia vào việc nâng cao năng lực đổi mới và thâm nhập thị trường nước ngoài.

Mặc dù có cơ hội đáng kể cho các doanh nghiệp khởi nghiệp ở các nền kinh tế mới nổi và đang phát triển của châu Á, nhưng đây lại là những doanh nghiệp đang gặp khó khăn lớn nhất trong việc tiếp cận nguồn tài chính bên ngoài. Trừ khi chủ sở hữu của chúng tương đối giàu có, chúng dường như gặp khó khăn lớn trong việc kiếm tài chính bên ngoài. Với tiềm năng tạo việc làm của họ, có khả năng cần phải phát triển các chính sách và thể chế cụ thể có thể cung cấp cho họ nguồn tài chính mà họ yêu cầu, nếu không thì tiềm năng này khó có thể thành hiện thực. Các chính sách cụ thể không được làm sai lệch thị trường tài chính truyền thống mà phải bổ sung cho chúng bằng các cơ chế khác, từ cung cấp thông tin cơ bản và dịch vụ tư vấn đến thúc đẩy các chương trình bảo đảm / bảo hiểm tín dụng, tiếp cận các nguồn tài chính thay thế (vốn đầu tư mạo hiểm, quỹ cổ phần thị trường chứng khoán); các khoản tài trợ cạnh tranh cho khởi nghiệp, đổi mới và R&D, và tiếp cận xây dựng năng lực và đào tạo để nâng cao năng lực quản lý và hiểu biết tài chính cho các doanh nghiệp vừa và nhỏ. 

 

TÀI LIỆU THAM KHẢO:

  1. Lê Khương Ninh và Phạm Văn Dương (2011). Phân tích các yếu tố quyết định lượng vốn vay tín dụng chính thức của hộ nông dân ở An Giang. Tạp chí Công nghệ Ngân hàng, số 60, trang 8-15.
  2. Nguyễn Phượng Lê và Nguyễn Mậu Dũng (2011). Khả năng tiếp cận vốn tín dụng chính thức của nông hộ ngoại thành Hà Nội, điển hình tại xã Hoàng Văn Thụ, huyện Chương Mỹ. Tạp chí Khoa học và Phát triển, Tập 9, số 5, trang 844-852.
  3. Nguyễn Quốc Nghi (2016). Các nhân tố ảnh hưởng đến khả năng tiếp cận tín dụng chính thức của nông hộ sản xuất lúa trong mô hình cánh đồng mẫu lớn ở thành phố Cần Thơ. Tạp chí Khoa học Trường Đại học Cần Thơ, số 3, trang 11-15.
  4. Vũ Thị Hường Ngát (2015). Khả năng tiếp cận nguồn vốn tín dụng chính thức của hộ kinh doanh cá thể trên địa bàn tỉnh Bình Dương. Luận văn thạc sĩ, Trường Đại học Mở TP. Hồ Chí Minh.
  5. Bộ Kế hoạch và Đầu tư (2020). Báo cáo tình hình phát triển doanh nghiệp năm 2019 và 5 tháng đầu năm 2020.
  6. Beck, T. and A. Demirguc-Kunt. (2006). Small and Medium-size Enterprises: Access to Finance as a Growth Constraint. Journal of Banking and Finance, 30(11), 2931-2943.
  7. Bosri, R. (2016). SME Financing Practices in Bangladesh: Scenario and Challenges Evaluation. World Journal of Social Sciences, 6(2 Special Issue), 39 - 50. 
  8. International Finance Corporation (IFC). (2010). Scaling-Up SME Access to Financial Services in the Developing World, Washington, D. C.: World Bank.
  9. Hesser, Leon F., and G. Edward Schuh. (1962). The Demand for Agricultural Mortgage Credit. Journal of Farm Economics, 54(5), 1583-1588.
  10. Hoff, Karla; Stiglitz, Joseph E. (1990). Introduction: Imperfect information and rural credit markets - puzzles and policy perspectives. The World Bank economic review, 4(3) (September 1990), 235-250.
  11. Swain, R. B. (2002). Credit rationing in rural India. Journal of Economic Development. rationing in rural India. Journal of Economic Development, 27(2), 1-20.

 

FACTORS AFFECTING THE ACCESS OF SMALL AND MEDIUM-SIZED

ENTERPRISES TO LOAN PROVIDED BY

VIETINBANK - TAY TIEN GIANG BRANCH

MBA. THANH VINH BUI

VietinBank, Tay Tien Giang Branch

ABSTRACT:

This study analyzes the factors affectting the access of small and medium-sized enterprises to loan provided by Vietnam Joint Stock Commercial Bank for Industry and Trade (VietinBank) - Tay Tien Giang Branch. Small and medium-sized enterprises (SMEs) are the backbone and the engine for growth of every economy. SMEs play a key role in Tien Giang Province’s economy development, creating employment opportunities and contributing to the provincial industrialization process. However, SMEs are facing difficulties in accessing to financial, human and technology resources, and also markets. The shortage of finance is the main reason for the bankruptcy of SMEs. Financial institutions and commercial banks are reluctant to offer loans to SMEs as SMEs lack collateral and do not have good business performance. This study’s data sets were collected from 276 SMEs in Tien Giang Province from May, 2020 to October, 2020. Descriptive statistics of financial resources and financial purposes are employed to measure SMEs’ chance of receiving loans.

Keywords: small and medium-sized enterprises, collateral, relationship with financial institutions.